
Cúi đầu trước dòng sông
Từ Thượng nguồn chúng tôi xuôi theo dòng sông
Dòng giống mẹ Âu Cơ về thắp hương Tiên Tổ
Đất Phong Châu qua khói hương mờ tỏ
Sự tích trùm lên rêu phong, trùm lên thời gian
Từ cuối dòng sông chúng tôi ngược Trung Du
Dòng máu Lạc Long Quân bồi hồi trong ngực
Lời Tổ tiên từ ngày đi mở đất
Rưng rưng trong mỗi con người.
Ơi dòng sông trôi dọc triệu đời người
Ơi cuộc đồng hành trong nổi chìm, lặng lẽ
Mỗi bước sông đi một lần gắn kết
Giữa các cư dân khao khát mùa màng
Ơi dòng nước từ muôn ngàn mảnh vỡ
Cứ tan ra để lại được nguyên lành
Giống cuộc đời có vẫy vùng xuôi ngược
Có vẹn nguyên dòng dõi để tìm về
Tích tịch tình tang
Có đàng, có lối
Non như nắng mới
Già như chiều buông
Nhớ nhớ, quên quên
Đào lên, vùi xuống
Bụi trần còn vướng
Thì còn trầu cau
Nặng lòng với nhau
Chụm đầu nuôi lửa
Vua cha không nhớ
Mới còn An Tiêm
Còn cảnh chia xa
Còn người hoá đá
Lòng tin lầm chỗ
Nước tan, nhà tan
Bống bống bang bang…
Tiếng hát đồng dao bất tận Tổ tiên trao
Âm vang giữa địa linh nhân kiệt
Sợi dây buộc chặt muôn người!
Ơi sông Hồng, ơi gập ghềnh dốc núi
Hợp rồi tan, rồi nên bãi nên bờ
Ta xin được cúi đầu trước núi
Trước vong linh tiên tổ, với lời nguyền
Sẽ là một, dẫu hai miền xuôi ngược
Dẫu nghìn trùng xa cách vẫn bên nhau.
Từ khóa :
Quay lạiXem tin nổi bật
Mời bạn cho ý kiến, quan điểm...